5+ Mẫu bài viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết? Hãy viết một đoạn văn ngắn về trang phục hay?

5+ Mẫu bài viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết? Hãy viết một đoạn văn ngắn về trang phục hay?

5+ Mẫu bài viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết? Hãy viết một đoạn văn ngắn về trang phục hay?

Tham khảo "Viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết? Viết một đoạn văn ngắn về trang phục hay?" dưới đây:

Mẫu số 1 - Viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết

Người Tày có trang phục dân tộc rất giản dị. Áo dài năm thân với cổ cao, xẻ ngực và cài khuy vải, có thắt lưng. Thắt lưng được làm bằng vải thổ cẩm với nhiều màu sắc và họa tiết khác nhau. Phụ nữ chít khăn mỏ quạ. Họ thường đeo vòng cổ, vòng tay, vòng chân bằng bạc hoặc nhôm.

Mẫu số 2 - Viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết

Phụ nữ Mông có trang phục truyền thống rất đẹp. Trang phục của họ gồm có váy xòe xếp ly, áo xẻ cổ, mũ đội đầu và xà cạp. Ngoài ra, họ còn đính thêm nhiều chuỗi hạt, đồng xu bằng bạc lên thân váy và áo. Em rất ấn tượng với bộ trang phục truyền thống này.

Mẫu số 3 - Viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết

Trang phục của người phụ nữ Dao Đỏ rất đặc biệt. Một bộ trang phục gồm áo, mũ, quần, thắt lưng và xà cạp quấn chân. Áo là loại áo dài, cổ tay và viền áo là các hoa văn thổ cẩm màu đỏ. Quần có màu đen và phía dưới có thêu hoa văn. Khăn đội đầu màu đỏ nổi là điểm nhấn cho toàn bộ trang phục. Người Dao Đỏ muốn biết người phụ nữ có khéo tay sẽ nhìn vào hoa văn trên bộ trang phục của họ. Em cảm thấy rất ấn tượng với bộ trang phục này.

Mẫu số 4 - Viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết

Trang phục của người phụ nữ Dao Đỏ rất đẹp. Một bộ trang phục gồm áo, mũ, quần, thắt lưng và xà cạp quấn chân. Áo là loại áo dài, cổ tay và viền áo là các hoa văn thổ cẩm màu đỏ. Quần có màu đen và phía dưới có thêu hoa văn. Khăn đội đầu màu đỏ nổi là điểm nhấn cho toàn bộ trang phục. Em rất ấn tượng với bộ trang phục này.

Mẫu số 5 - Viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết

Trang phục là một phần của nét đẹp văn hóa cũng như nhằm tôn vinh lên vẻ đẹp của mỗi con người trong cuộc sống. Ăn mặc gọn gàng, sạch sẽ và đẹp chính là để nhằm tôn trọng mình cũng như tôn trọng người đối diện. Chúng ta cần tránh xa kiểu ăn mặc lố lăng, bẩn thỉu, không gọn gàng. Quần áo ko cần quá đẹp nhưng phải gọn gàng, sạch sẽ. Hơn nữa, việc mặc những trang phục truyền thống của quốc gia dân tộc chính là mang nét đẹp của dân tộc vươn ra thế giới.

Chúng ta có quyền tự hào về trang phục của đất nước và quê hương mình. Tuy nhiên trang phục thì chúng ta nên hòa nhập với các quốc gia khác nhưng ko nên hòa tan quá mức. Trang phục chúng ta mặc vẫn nên mang bản sắc văn hóa của nước mình. Tóm lại, trang phục là nét đẹp văn hóa khi mỗi người biết mặc đẹp và chứa đựng tinh thần dân tộc.

Mẫu số 6 - Viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết

Xã hội càng phát triển mọi thứ yêu cầu ngày càng cao, cả về những điều đời thường nhiều khi vì cuồng quay cuộc sống ta vô tình bỏ qua, trong đó vấn đề quan trọng về trang phục văn hóa không thể không nói tới. Trang phục là tất cả những thứ mà người ta khoác lên cơ thể. Trang phục bao gồm các loại quần áo và một số vật dụng khác đi kèm như mũ, giày, dép, tất, khăn quàng…

Hiện nay, một số học sinh đua đòi theo những lối ăn mặc không lành mạnh với lứa tuổi, văn hoá dân tộc và hoàn cảnh gia đình. Họ nghĩ ăn mặc như thế là văn minh, sành điệu, có văn hoá. Có những người còn là học sinh lớp 8, 9 đã đến lớp với tóc xanh, tóc đỏ, quần áo te tua. Họ cứ ngỡ mình là người tiên phong trong lĩnh vực thời trang. Những loại quần áo đó vừa tốn kém tiền bạc, lơ là việc học tập, dễ chán nản vì không có điều kiện thoả mãn, dễ mắc khuyết điểm, coi thường bạn bè, người khác vì không theo kịp mốt thời đại.

Học sinh có văn hoá không chỉ là người học sinh chăm ngoan, học giỏi… mà trong trang phục cần phải giản dị, gọn gàng, đẹp đẽ, phù hợp với lứa tuổi, hình dáng cơ thể, phù hợp với điều kiện và truyền thống dân tộc. Vì thế, chúng ta cần mặc trang phục sao cho phù hợp với hoàn cảnh, không đua đòi, chạy theo mốt.

Mẫu số 7 - Viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết

Nước ta có 54 dân tộc anh em, mỗi dân tộc có một kiểu trang phục truyền thống riêng. Trong đó, em đã có lần được nhìn thấy tận mắt bộ trang phục của người phụ nữ HMông trong một chuyến du lịch vùng cao. Bộ quần áo của phụ nữ dân tộc Mông gồm có khăn quấn đầu, khăn len đội đầu được dệt bằng tay, váy, yếm được thêu bằng tay.

Bộ trang phục được đính những hạt cườm rất cầu kỳ, tỉ mỉ. Chính vì vậy, để hoàn thành một bộ trang phục mất khá nhiều thời gian. Các hoa văn, họa tiết trên trang phục của người Mông thiên về màu sắc. Đó là sự kết hợp giữa các màu nóng, tạo cảm giác nổi bật, ấn tượng.

Nhìn những bộ trang phục được dệt bằng thổ cẩm nhiều màu sắc như vậy, em thấy rất đẹp và bắt mắt. Nếu có cơ hội, em rất muốn được mặc thử những bộ trang phục này.

Mẫu số 8 - Viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết

Trang phục mở ra cánh cửa của thiện cảm. Người ta sẽ đánh giá bạn trước hết ở cách bạn thể hiện ở bề ngoài. Gần đây, cách ăn mặc của một số bạn có nhiều thay đổi, không còn giản dị, lành mạnh như trước nữa. Thậm chí, nhiều bạn có lối ăn mặc hết sức lố lăng, kệch cỡm, “làm màu” quá đáng theo kiểu quái dị, dung tục, vô văn hóa.

Các bạn lầm tưởng rằng cách ăn mặc như thế sẽ làm cho mình trở thành người “văn minh”, “sành điệu”. Việc ăn mặc cần phù hợp với thời đại nhưng cũng phải phù hợp với truyền thống văn hóa dân tộc, với lứa tuổi, với hoàn cảnh sống và nói lên phẩm chất tốt đẹp của con người.

Việc chạy theo các “mốt” ăn mặc như thế làm mất thời gian của các bạn, ảnh hưởng xấu đến kết quả học tập và gây tốn kém cho cha mẹ. Các bạn cần thay đổi lại trang phục cho lành mạnh, đứng đắn. Từ cách ăn mặc theo xu hướng tầm thường ấy, kéo theo nó là sự suy thoái đạo đức, nhân cách, nhân phẩm của con người. Ăn mặc không phải làm tốt cho mình, thỏa mãn sở thích của bản thân mà để tôn trọng kẻ khác. Hãy ăn mặc để thành công. Hình ảnh rất quan trọng.

Mẫu số 9 - Viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết

Một bộ trang phục truyền thống của phụ nữ dân tộc Mường về cơ bản gồm những yếu tố sau: Chiếc khăn trắng thắt trên đầu, người Mường gọi là bít trôốc (hoặc mũ); Áo ngắn, có độ dài vừa chấm eo lưng; Áo chùng, tương tự như áo ngắn nhưng được kéo dài xuống ngang đầu gối, phía dưới hơi xoè rộng, hai vạt áo buông tự do tạo cảm giác mềm mại (ngày nay thường chỉ thấy trong các lễ hội); Yếm; Váy, gồm hai phần chính là cạp váy và chân váy, cạp váy có màu sắc rực rỡ, được dệt rất công phu và là bộ phận nổi bật trên trang phục.

Mẫu số 10 - Viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết

Dân tộc H'Mông có trang phục truyền thống hết sức cầu kì và sặc sỡ, thường làm bằng vải lanh với nhiều màu sắc nổi bật cùng hoa văn đa dạng, cầu kì. Một bộ trang phục hoàn chỉnh thường gồm áo xẻ cổ, váy xòe xếp ly, xà cạp và mũ đội đầu. Nữ phục H'Mông rất đẹp và nổi bật, họ thường đính kèm các đồng xu, chuỗi hạt trên trang phục để tăng tính thẩm mỹ cũng như thể hiện các ý chí tâm linh truyền thống.

Trang phục người Mông Hoa và Mông Trắng thì hoa văn chủ yếu tập trung trên lưng áo, đó là các họa tiết thổ cẩm hình chữ nhật, hình thoi,... Còn trang phục phụ nữ Mông Đen, Mông Đỏ thì họa tiết tập trung ở vùng tay áo và trước ngực. Váy của họ là váy xòe xếp ly, thường là màu trắng, đai thắt lưng dài có màu nổi bật như xanh, hồng,... Đi kèm với váy là xà cạp được thiết kế tỉ mỉ với các đồng xu bạc trang trí.

* Trên đây là mẫu tham khảo về viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết

5+ Mẫu bài viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết? Hãy viết một đoạn văn ngắn về trang phục hay?

5+ Mẫu bài viết đoạn văn về trang phục của một dân tộc mà em biết? Viết một đoạn văn ngắn về trang phục hay? (Hình từ Internet)

Đặc điểm môn Văn trong chương trình giáo dục phổ thông thế nào?

Căn cứ theo Mục I Phụ lục ban hành kèm theo Thông tư 32/2018/TT-BGDĐT về Chương trình môn Văn có nêu rõ đặc điểm môn Ngữ Văn trong chương trình giáo dục phổ thông như sau:

Ngữ văn là môn học thuộc lĩnh vực Giáo dục ngôn ngữ và văn học, được học từ lớp 1 đến lớp 12. Ở cấp tiểu học, môn học này có tên là Tiếng Việt; ở cấp trung học cơ sở và cấp trung học phổ thông có tên là Ngữ văn.

Ngữ văn là môn học mang tính công cụ và tính thẩm mĩ - nhân văn; giúp học sinh có phương tiện giao tiếp, làm cơ sở để học tập tất cả các môn học và hoạt động giáo dục khác trong nhà trường; đồng thời cũng là công cụ quan trọng để giáo dục học sinh những giá trị cao đẹp về văn hóa, văn học và ngôn ngữ dân tộc; phát triển ở học sinh những cảm xúc lành mạnh, tình cảm nhân văn, lối sống nhân ái, vị tha,...

Thông qua các văn bản ngôn từ và những hình tượng nghệ thuật sinh động trong các tác phẩm văn học, bằng hoạt động đọc, viết, nói và nghe, môn Ngữ văn có vai trò to lớn trong việc giúp học sinh hình thành và phát triển những phẩm chất tốt đẹp cũng như các năng lực cốt lõi để sống và làm việc hiệu quả, để học suốt đời.

Nội dung môn Ngữ văn mang tính tổng hợp, bao gồm cả tri thức văn hoá, đạo đức, triết học,... liên quan tới nhiều môn học và hoạt động giáo dục khác như Lịch sử, Địa lí, Nghệ thuật, Giáo dục công dân, Ngoại ngữ, Tự nhiên và Xã hội, Hoạt động trải nghiệm, Hoạt động trải nghiệm, hướng nghiệp,… Môn Ngữ văn cũng liên quan mật thiết với cuộc sống; giúp học sinh biết quan tâm, gắn bó hơn với đời sống thường nhật, biết liên hệ và có kĩ năng giải quyết các vấn đề nảy sinh trong thực tiễn.

Nội dung cốt lõi của môn học bao gồm các mạch kiến thức và kĩ năng cơ bản, thiết yếu về tiếng Việt và văn học, đáp ứng các yêu cầu cần đạt về phẩm chất và năng lực của học sinh ở từng cấp học; được phân chia theo hai giai đoạn: giai đoạn giáo dục cơ bản và giai đoạn giáo dục định hướng nghề nghiệp.

Giai đoạn giáo dục cơ bản: Chương trình được thiết kế theo các mạch chính tương ứng với các kĩ năng đọc, viết, nói và nghe. Kiến thức tiếng Việt và văn học được tích hợp trong quá trình dạy học đọc, viết, nói và nghe. Các ngữ liệu được lựa chọn và sắp xếp phù hợp với khả năng tiếp nhận của học sinh ở mỗi cấp học.

Mục tiêu của giai đoạn này là giúp học sinh sử dụng tiếng Việt thành thạo để giao tiếp hiệu quả trong cuộc sống và học tập tốt các môn học, hoạt động giáo dục khác; hình thành và phát triển năng lực văn học, một biểu hiện của năng lực thẩm mĩ; đồng thời bồi dưỡng tư tưởng, tình cảm để học sinh phát triển về tâm hồn, nhân cách.

Giai đoạn giáo dục định hướng nghề nghiệp: Chương trình củng cố và phát triển các kết quả của giai đoạn giáo dục cơ bản, giúp học sinh nâng cao năng lực ngôn ngữ và năng lực văn học, nhất là tiếp nhận văn bản văn học; tăng cường kĩ năng tạo lập văn bản nghị luận, văn bản thông tin có độ phức tạp hơn về nội dung và kĩ thuật viết; trang bị một số kiến thức lịch sử văn học, lí luận văn học có tác dụng thiết thực đối với việc đọc và viết về văn học; tiếp tục bồi dưỡng tư tưởng, tình cảm, tâm hồn, nhân cách để học sinh trở thành người công dân có trách nhiệm.

Ngoài ra, trong mỗi năm, những học sinh có định hướng khoa học xã hội và nhân văn được chọn học một số chuyên đề học tập. Các chuyên đề này nhằm tăng cường kiến thức về văn học và ngôn ngữ, kĩ năng vận dụng kiến thức vào thực tiễn, đáp ứng sở thích, nhu cầu và định hướng nghề nghiệp của học sinh.

Quy định về nhiệm vụ của học sinh như thế nào?

Nhiệm vụ của học sinh được quy định tại Điều 34 Điều lệ ban hành kèm theo Thông tư 28/2020/TT-BGDĐT, cụ thể như sau:

- Học tập, rèn luyện theo kế hoạch giáo dục, nội quy của nhà trường; có ý thức tự giác học tập, rèn luyện để phát triển toàn diện phẩm chất, năng lực theo mục tiêu của chương trình giáo dục phổ thông cấp tiểu học.

- Thực hiện đầy đủ và hiệu quả nhiệm vụ học tập; biết cách tự học dưới sự hướng dẫn của giáo viên; chủ động, tích cực tham gia các hoạt động trải nghiệm, vận dụng kiến thức đã học vào thực tiễn cuộc sống; rèn luyện thân thể, giữ gìn vệ sinh cá nhân.

- Hiếu thảo với cha mẹ, ông bà; kính trọng, lễ phép với thầy giáo, cô giáo và người lớn tuổi; đoàn kết, thương yêu, giúp đỡ bạn bè, em nhỏ, người già, người khuyết tật và người có hoàn cảnh khó khăn.

- Chấp hành nội quy, bảo vệ tài sản nhà trường và nơi công cộng; chấp hành trật tự an toàn giao thông; giữ gìn vệ sinh và bảo vệ môi trường.

- Góp phần vào các hoạt động xây dựng, bảo vệ và phát huy truyền thống của nhà trường, địa phương.

LawNet

- Đây là nội dung tóm tắt, thông báo văn bản mới dành cho khách hàng của Law Net Nếu quý khách còn vướng mắc vui lòng gửi về Email:info@lawnet.vn

- Nội dung bài viết chỉ mang tính chất tham khảo;

- Bài viết có thể được sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau;

- Điều khoản được áp dụng có thể đã hết hiệu lực tại thời điểm bạn đang đọc;

- Mọi ý kiến thắc mắc về bản quyền của bài viết vui lòng liên hệ qua địa chỉ mail banquyen@lawnet.vn;

Căn cứ pháp lý
Tư vấn pháp luật mới nhất
ĐỌC NHIỀU NHẤT
{{i.ImageTitle_Alt}}
{{i.Title}}