TOÀ ÁN NHÂN DÂN HUYỆN PHÚ QUỐC, TỈNH KIÊN GIANG
BẢN ÁN 73/2018/HSST NGÀY 07/06/2018 VỀ HIẾP DÂM
Trong ngày 07 tháng 6 năm 2018 tại trụ sở Tòa án nhân dân huyện Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang xét xử sơ thẩm vụ án hình sự thụ lý số: 53/2017/HSST ngày 04 tháng 5 năm 2018, theo quyết định đưa vụ án ra xét xử số 65/2018/QĐXXST- HS, ngày 10/5/2018 đối với bị cáo:
- Trần Quốc Kh, sinh năm 1981; tại: Đắk Lắk; Nơi cư trú: 142Bis Lê Thị Hồng Gấm, phường Nguyễn Thái Bình, quận 1, thành phố Hồ Chí Minh; Nghề nghiệp: Kinh doanh; Trình độ văn hóa: 12/12; Giới tính: Nam; Quốc tịch: Việt Nam; Dân tộc: Kinh; Tôn giáo: Không; Con ông Trần Quốc B và bà Vương Thị N; Vợ: Phùng Thị Bích Ng, sinh năm 1986; Con có 01 người sinh năm 2017; Tiền án; tiền sự: Không; Bị bắt tạm giữ, tạm giam từ ngày 09/01/2018 đến nay. Có mặt.
Người bào chữa cho bị cáo: Luật sư Trần Cao Đại Kỳ Q – Công ty Luật TNHH MTV Tr  – Đoàn luật sư tỉnh Đ N. Có mặt.
Người bị hại: Nguyễn Huỳnh Nam Ph, sinh năm 1997; Địa chỉ: 16/2C6
Phạm Văn Chiêu, phường 9, quận Gò Vấp, thành phố Hồ Chí Minh. Có mặt. Người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho người bị hại: Luật sư Trần Đăng S - Văn phòng Luật sư Hãng Luật Gi Ph – Đoàn Luật sư thành phố H. Có mặt.
Người làm chứng:
- Huỳnh Ngọc T, sinh năm 1990; Địa chỉ: Công ty Đ Tr T, khu phố 7, thị trấn Dương Đông, huyện Phú Quốc, Kiên Giang. Có mặt.
- Phạm Quý Phi L, sinh năm 1988; Địa chỉ: Công ty Đ Tr T, khu phố 7, thị trấn Dương Đông, huyện Phú Quốc, Kiên Giang. Có mặt.
- Nguyễn B, sinh năm 1992; Công ty Đ Tr T, khu phố 7, thị trấn Dương Đông, huyện Phú Quốc, Kiên Giang. Có mặt.
NỘI DUNG VỤ ÁN
Theo các tài liệu có trong hồ sơ vụ án và diễn biến tại phiên tòa, nội dung vụ án được tóm tắt như sau:
Vào ngày 02/01/2018, Trần Quốc Kh đến Phú Quốc thuê phòng 206 khách sạn Th H Gi thuộc khu phố 1, thị trấn Dương Đông ở để kinh doanh bất động sản, thời gian này Kh quen với chị Nguyễn Huỳnh Nam Ph. Đến khoảng 12 giờ ngày 09/01/2018, Kh nhắn tin rủ chị Ph đến quán Gi T ăn cơm cùng với một số bạn. Đến khoảng 14 giờ 30 phút cùng ngày thì nghỉ, Kh chở chị Ph về phòng 206 khách sạn Th H Gi. Sau khi về phòng, chị Ph ngồi trên giường, Kh nay sinh ý định quan hệ tình dục với chị Ph nên đến ôm hôn, nhưng chị Ph không đồng ý và đứng dậy. Kh dùng hai tay ôm hai bên hông của chị Ph từ phía sau kéo ngồi lên đùi của Kh nhưng bị chị Ph phản ứng gạt tay Kh ra và tìm cách đứng dậy; Kh tiếp tục ôm, ghì chị Ph để mở nút áo, dây kéo váy và cởi quần để thực hiện việc quan hệ tình dục nhưng do chị Ph chống cự làm áo bị rách, đứt nút. Sau đó chị Ph xin đi vệ sinh, Kh tiếp tục vào nhà vệ sinh kéo chị Ph ra đè ngã nằm ngữa xuống giường, dùng tay kéo váy chị Ph xuống nên làm váy bị rách chỗ dây kéo; rồi nằm đè lên người chị Ph dùng sức mạnh ép buộc chị Ph cho quan hệ tình dục. Do chị Ph chống cự quyết liệt, dùng hai chân đạp Kh thoát ra được, chạy đến cửa sổ phòng kêu cứu, rồi chạy vào phòng vệ sinh lẩn trốn. Lúc này, Huỳnh Ngọc T, Phạm Quý Phi L và Nguyễn B làm chung công ty đến khách sạn tìm chị Ph nghe tiếng kêu cứu nên đạp cửa phòng xông vào khống chế Kh, hai bên có xảy ra xô xát dẫn đến Kh bị thương tích ở mắt và vùng đầu. Trong lúc Kh dùng vũ lực khống chế (đè vật) để thực hiện hành vi hiếp dâm đã gây ra nhiều vết thương trên người của chị Ph.
Vật chứng thu giữ: 01 áo vải dài tay, màu trắng, size S, nút áo màu trắng, bị đứt 05 nút áo, không có nhản hiệu; 01 váy ngắn màu đen, bị rách tại vị trí dây kéo phía sau, không rõ nhãn hiệu; 01 áo lót ngực màu kem, dây bằng nhựa trong, không rõ size và nhãn hiệu; 09 nút áo, trong đó có 05 nút áo màu trắng, 04 nút áo màu xanh nhạt;
Biên bản xem xét dấu vết trên thân thể của Nguyễn Huỳnh Nam Ph ngày 09/01/2018 như sau: Nhiều vết bầm tím mặt trong cánh tay phải kích thước (4x5) cm; Sây sát vùng vai trái kích thước (3x4)cm; Tầng sinh môn có 02 vết rách mới hướng 06 giờ, kích thước (3x4) cm, còn rỉ máu;
Tại bản kết luận giám định pháp y về tình dục số 25/KL-PY ngày 25/01/2018 của Trung tâm pháp y tỉnh Kiên Giang kết luận: các vết sây sát da và bầm tụ máu ở cánh tay phải, cổ tay phải và cánh tay trái phù hợp với thời gian xảy ra vụ việc.
Bản cáo trạng số: 58/CT-VKSPQ, ngày 02 tháng 5 năm 2018 của Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Quốc đã truy tố bị cáo Trần Quốc Kh về tội “Hiếp dâm” theo khoản 1 Điều 141 BLHS.
Đối với thương tích của Trần Quốc Kh, cơ quan cảnh sát điều tra đang làm rõ để xử lý sau.
Tại phiên toà Đại diện Viện kiểm sát giữ quyền công tố luận tội và tranh luận: hành vi của bị cáo Trần Quốc Kh đã phạm vào tội “Hiếp dâm”. Đề nghị áp dụng khoản 1 Điều 141 và Điều 38 BLHS, xử phạt bị cáo từ 03 năm đến 03 năm 06 tháng tù.
Về vật chứng thu giữ: đề nghị tịch thu tiêu hủy toàn bộ vật chứng.
Về trách nhiệm dân sự: người bị hại yêu cầu bồi thường tổn thất tinh thần với số tiền là 95.000.000 đồng là quá cao so với hành vi phạm tội của bị cáo, nên đề nghị Hội đồng xét xử chỉ chấp thuận bồi thường tổn thất tinh thần là 10.000.000 đồng.
Tại phiên tòa, bị cáo Trần Quốc Kh không thừa nhận hành vi phạm tội như cáo trạng Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Quốc đã truy tố. Bị cáo cho rằng việc đi về phòng khách sạn là do chị Ph chủ động rủ bị cáo về phòng. Khi về phòng khách sạn thì chị Ph đồng thuận cho bị cáo ôm hôn, khi bị cáo đè chị Ph xuống giường thì chị Ph có đạp vào người bị cáo một cái thì bị cáo không làm gì chị Ph nữa. Do đó bị cáo không có hành vi hiếp dâm chị Ph, đề nghị Hội đồng xét xử tuyên bị cáo không phạm tội. Giữa bị cáo và chị Ph không có tình cảm gì, cũng không có mâu thuẩn gì với chị Ph và cũng không có mâu thuẩn gì với những người làm chứng.
Tại phiên tòa, người bị hại là Nguyễn Huỳnh Nam Ph và những người làm chứng là Huỳnh Ngọc T, Phạm Quý Phi L, Nguyễn B trình bày sự việc đúng như nội dung cáo trạng Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Quốc đã truy tố. Chị Ph chỉ mới quen biết Kh được vài ngày, hai người không có tình cảm gì với nhau; do tin tưởng Kh nên chị Ph mới đi theo Kh về phòng khách sạn nên mới xảy ra sự việc; chị Ph và những người làm chứng không có mâu thuẩn gì với Trần Quốc Kh, những người làm chứng và Kh trước đó chưa từng biết nhau.
Về trách nhiệm dân sự: Chị Ph yêu cầu bị cáo phải bồi thường tổn thất tinh thần với số tiền là 95.000.000 đồng; tiền chi phí điều trị thương tích và vé máy bay đi về giữa Sài Gòn và Phú Quốc. Tại phiên tòa hôm nay chị Ph trình bày do không mang theo nên chị không có các hóa đơn chứng từ điều trị thương tích và vé máy bay để giao nộp cho Hội đồng xét xử.
Người bào chữa cho bị cáo có ý kiến: không đồng ý với quan điểm truy tố của Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Quốc; các tài liệu, chứng cứ và hồ sơ không có đủ căn cứ để kết luận bị cáo phạm tội “Hiếp dâm”. Vì không có căn cứ để xác định bị cáo đã dùng vũ lực để hiếp dâm người bị hại. Sự hình thành các vết thương và quần áo của người bị hại có sự mâu thuẩn trong lời khai của người bị hại. Tại phiên tòa, người bị hại có một số lời khai mâu thuẩn với lời khai tại cơ quan điều tra và không phù hợp với sự thật khách quan. Biên bản xem xét thân thể người bị hại là nữ nhưng lại do Điều tra viên là nam giới tiến hành là trái pháp luật; ngoài ra biên bản này kết luận màng trinh người bị hại có vết rách, nhưng kết luận giám định pháp y lại kết luận màng trinh không có vết rách nên biên bản này không được xem là chứng cứ vì không có giá trị pháp lý. Lời khai của bị cáo và người bị hại có sự mâu thuẩn với nhau nhưng cơ quan cảnh sát điều tra không tiến hành thực nghiệm điều tra để làm rõ sự thật khách quan; người làm chứng có lời mâu thuẩn trong việc nhắn tin định vị và cuộc gọi đến nhưng cơ quan điều tra không xác minh nhà mạng để xác định người bị hại có gọi điện thoại cho Tuấn hay không; không điều tra xem ổ khóa cửa nhà vệ sinh có bị hư hỏng hay không. Trước đó người bị hại đã đồng thuận cho bị cáo ôm hôn, khi bị cáo đè người bị hại xuống giường và ôm người bị hại thì người bị hại đạp vào người bị cáo, bị cáo đã ngừng ngay hành vi của mình. Từ các căn cứ trên xét thấy chưa đủ để kết luận hành vi của bị cáo phạm tội “Hiếp dâm”, đề nghị Hội đồng xét xử trả hồ sơ cho Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Quốc để điều tra bổ sung.
Người bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho người bị hại có ý kiến: thống nhất với quan điểm của Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Quốc về tội danh đối với bị cáo. Hành vi của bị cáo đã đủ yếu tố kết luận bị cáo phạm tội “Hiếp dâm”, bị cáo chưa giao cấu được với người bị hại là do khách quan; bị cáo đã dùng vũ lực nhằm mục đích quan hệ tình dục với người bị hại, người bị hại không đồng ý quan hệ tình dục với bị cáo, đã phản kháng hành vi của bị cáo ngay từ khi người bị hại vào phòng và ngồi lên giường. Về yêu cầu bồi thường tổn thất tinh thần của người bị hại với số tiền là 95.000.000 đồng, tương đương 50 tháng lương cơ sở là phù hợp với quy định của pháp nên đề nghị Hội đồng xét xử xem xét chấp thuận. Đối với các tài liệu, hóa đơn chứng từ liên quan đến việc bồi thường chi phí đi lại, chi phí điều trị thương tích phía bị hại sẽ giao nộp ở phiên tòa sau.
Lời nói sau cùng bị cáo có lời xin lỗi người bị hại vì có một số hành vi không đúng với người bị hại; tuy nhiên bị cáo không có hành vi hiếp dâm nên đề nghị Hội đồng xét xử tuyên bị cáo không phạm tội.
NHẬN ĐỊNH CỦA HỘI ĐỒNG XÉT XỬ
Căn cứ vào các chứng cứ, tài liệu có trong hồ sơ vụ án đã được thẩm tra tại phiên toà; căn cứ vào kết quả tranh luận tại phiên toà, trên cơ sở xem xét đầy đủ toàn diện các chứng cứ, ý kiến của Kiểm sát viên, ý kiến của các luật sư; lời khai của bị cáo, người bị hại; người làm chứng và lời khai của người tham gia tố tụng khác có trong hồ sơ vụ án, Hội đồng xét xử nhận thấy như sau:
[1]. Về hành vi, quyết định tố tụng của Cơ quan điều tra Công an huyện Phú Quốc, Điều tra viên, Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Quốc, Kiểm sát viên trong quá trình điều tra, truy tố bị cáo và luật sư không có ý kiến hoặc khiếu nại về hành vi, quyết định của Cơ quan tiến hành tố tụng, người tiến hành tố tụng. Tại phiên tòa bị cáo cũng thừa nhận khi làm việc thì cơ quan điều tra không dùng nhục hình, không bức cung bị cáo; tuy nhiên bị cáo cho rằng bản tự khai do bị cáo tự viết tại cơ quan điều tra là do điều tra viên đọc cho bị cáo viết và biên bản lấy lời khai của bị cáo là do Điều tra viên thực hiện trong khi tinh thần của bị cáo đang bị hoảng loạn vì trước đó bị những người làm chứng đánh gây thương tích nên các lời khai này không đúng với sự việc.
Xét lời khai nại của bị cáo và ý kiến của luật sư bào chữa thì không cần thiết phải trả hồ sơ cho Viện kiểm sát nhân dân huyện Phú Quốc để điều tra bổ sung. Vì lời khai của bị cáo tại bản tự khai do bị cáo viết; lời khai của bị cáo tại biên bản bắt người phạm tội quả tang và biên bản lấy lời bị cáo tại cơ quan điều tra ban đầu đều phù hợp với lời khai của người bị hại, phù hợp với lời khai của những người làm chứng và các
tài liệu chứng cứ khác có trong hồ sơ vụ án. Nguyên nhân có sự mâu thuẩn trong lời khai của bị cáo với lời khai của người bị hại tại phiên tòa là do sau khi có quyết định khởi tố bị can thì bị cáo liên tục thay đổi lời khai, lời khai sau mâu thuẩn với lời khai trước.
[2]. Về hành vi phạm tội của bị cáo: Tại phiên tòa bị cáo không thừa nhận hành vi phạm tội. Qua lời trình bày của người bị hại, những người làm chứng tại phiên tòa xét thấy phù hợp với các lời khai tại cơ quan điều tra; phù hợp với biên bản bắt người phạm tội quả tang, biên bản khám nghiệm hiện trường, phù hợp với bản tự khai do bị cáo viết và biên bản lấy lời khai ban đầu của bị cáo tại cơ quan điều tra và các tài liệu, chứng cứ khác có trong hồ sơ vụ án. Hội đồng xét xử đã đủ yếu tố kết luận bị cáo Trần Quốc Kh đã có hành vi dùng vũ lực nhằm mục đích giao cấu trái với ý muốn của chị Nguyễn Huỳnh Nam Ph nên Viện kiếm sát nhân dân huyện Phú Quốc truy tố bị cáo về tội “Hiếp dâm” theo quy định tại khoản 1 Điều 141 BLHS là có căn cứ, đúng pháp luật, không oan sai.
[3]. Về tính chất, mức độ của hành vi phạm tội: Hành vi của bị cáo là nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm thân thể, tình dục của phụ nữ trái pháp luật; gây ảnh hưởng xấu đến tâm, sinh lý của người bị hại; tại cơ quan điều tra bị cáo nhiều lần thay đổi lời khai và tại phiên tòa cũng không thành khẩn khai báo nên mức hình phạt mà đại diện Viện kiếm sát đề nghị áp dụng đối với bị cáo là có căn cứ để xem xét.
[4]. Về trách nhiệm dân sự: tại phiên tòa người bị hại yêu cầu bồi thường tổn thất tinh thần với số tiền là 95.000.000 đồng, tương đương 50 lần mức lương cơ sở do Nhà nước quy định là chưa phù hợp với hành vi phạm tội của bị cáo và tổn thất tinh thần mà người bị hại phải gánh chịu. Áp dụng khoản 2 Điều 590 Bộ luật dân sự, Hội đồng xét xử chấp nhận một phần yêu cầu bồi thường tổn thất tinh thần của người bị hại với số tiền là 20.000.000 đồng. Đối với các khoản chi phí điều trị thương tích và các chi phí khác do tại phiên tòa người bị hại không giao nộp được các tài liệu, hóa đơn, chứng từ nên chưa có điều kiện chứng minh. Căn cứ Điều 30 Bộ luật tố tụng hình sự, Hội đồng xét xử tách ra để giải quyết theo thủ tục tố tụng dân sự.
[5]. Về vật chứng thu giữ: áp dụng Điều 106 Bộ luật tố tụng hình sự để tuyên tịch thu tiêu hủy: 01 áo vải dài tay, màu trắng, size S, nút áo màu trắng, bị đứt 05 nút áo, không có nhản hiệu; 01 váy ngắn màu đen, bị rách tại vị trí dây kéo phía sau, không rõ nhãn hiệu; 01 áo lót ngực màu kem, dây bằng nhựa trong, không rõ size và nhãn hiệu; 05 nút áo màu trắng, 04 nút áo màu xanh nhạt;
Về án phí: Bị cáo phải nộp án phí hình sự và án phí dân sự theo quy định của pháp luật.
Vì các lẽ trên,
QUYẾT ĐỊNH
1. Tuyên bố: Bị cáo Trần Quốc Kh phạm tội “Hiếp dâm”.
2. Áp dụng khoản 1 Điều 141; Điều 38 Bộ luật hình sự.
Xử phạt: Trần Quốc Kh 03 (ba) năm 06 (sáu) tháng tù. Thời hạn chấp hành hình phạt tù tính từ ngày bắt tạm giữ, tạm giam (ngày 09/01/2018).
3. Về vật chứng thu giữ: áp dụng Điều 106 Bộ luật tố tụng hình sự;
Tịch thu tiêu hủy: 01 áo vải dài tay, màu trắng, size S, nút áo màu trắng, bị đứt 05 nút áo, không có nhản hiệu; 01 váy ngắn màu đen, bị rách tại vị trí dây kéo phía sau, không rõ nhãn hiệu; 01 áo lót ngực màu kem, dây bằng nhựa trong, không rõ size và nhãn hiệu; 05 nút áo màu trắng, 04 nút áo màu xanh nhạt;(Vật chứng trên hiện Chi cục thi hành án dân sự huyện Phú Quốc đang quản lý theo biên bản giao nhận vật chứng ngày 09/5/2018).
4. Về trách nhiệm dân sự: áp dụng Điều 584; Điều 590 Bộ luật dân sự.
Buộc bị cáo Trần Quốc Kh phải bồi thường tổn thất tinh thần cho chị Nguyễn Huỳnh Nam Ph với số tiền là 20.000.000 đồng (Hai mươi triệu đồng).
5. Về án phí: Bị cáo phải nộp 200.000 đồng án phí hình sự sơ thẩm và 1.000.000 đồng án phí dân sự sơ thẩm.
Án xử công khai, báo cho bị cáo, người bị hại biết có quyền kháng cáo trong thời hạn 15 ngày kể từ ngày tuyên án để yêu cầu xét xử phúc thẩm tại Tòa án nhân dân tỉnh Kiên Giang./.
Bản án về tội hiếp dâm số 73/2018/HSST
Số hiệu: | 73/2018/HSST |
Cấp xét xử: | Sơ thẩm |
Cơ quan ban hành: | Tòa án nhân dân Thành phố Phú Quốc - Kiên Giang |
Lĩnh vực: | Hình sự |
Ngày ban hành: | 07/06/2018 |
Vui lòng Đăng nhập để có thể tải về