Bản án 72/2021/HS-ST ngày 17/06/2021 về tội cố ý gây thương tích

TÒA ÁN NHÂN DÂN HUYỆN SÓC SƠN - TP.HÀ NỘI

BẢN ÁN 72/2021/HS-ST NGÀY 17/06/2021 VỀ TỘI CỐ Ý GÂY THƯƠNG TÍCH

Ngày 17 tháng 6 năm 2021 tại trụ sở Tòa án nhân dân huyện Sóc Sơn, thành phố Hà Nội xét xử sơ thẩm công khai vụ án hình sự thụ lý số: 70/2021/TLST- HS ngày 11 tháng 5 năm 2021 theo Quyết định đưa vụ án ra xét xử số:78/2021/QĐXXST-HS ngày 03 tháng 6 năm 2021 đối với bị cáo:

Họ và tên: Bùi Văn D, sinh năm 1991 tại Hà Nội. Nơi ĐKHKTT và chỗ ở hiện nay: thôn Ninh K, xã Tân Dân, huyện Sóc Sơn, thành phố Hà Nội; nghề nghiệp: Làm ruộng; trình độ văn hoá : Lớp 12/12; dân tộc: Kinh; giới tính: Nam; tôn giáo: Không; quốc tịch: Việt Nam; con ông Bùi Văn H và bà Bùi Thị T; có vợ là: Nguyễn Thị H1 và 02 con lớn sinh năm 2012 nhỏ sinh năm 2017; tiền án: không; tiền sự: Không; nhân thân: không. Bị cáo tại ngoại. Có mặt tại phiên tòa.

*Người bị hại:

-Anh Dương Văn T1, sinh năm 1984, có mặt Nơi cư trú: thôn Ninh K, xã Tân Dân, huyện Sóc Sơn, thành phố Hà Nội.

NỘI DUNG VỤ ÁN

Theo các tài liệu có trong hồ sơ vụ án và diễn biến tại phiên tòa, nội dung vụ án được tóm tắt như sau:

Khoảng 19h30’ ngày 27/8/2020, Bùi Văn D đi làm về thấy đoạn tường bao gần cổng nhà mình bị phá nên có hỏi anh Dương Văn T1 “ Mày mở làm gì đấy”, anh T1 trả lời “ Tao thích thế, mày làm gì được tao”. Hai bên xảy ra xô xát, D tức giận lấy từ trong đống sắt vụn cách cổng khoảng 03m 01 đoạn gậy hình trụ bằng kim loại chạy ra cổng gọi anh T1 ra nói chuyện. Khi anh T1 ra cổng, D cầm tuýp sắt vụt 01 cái về phía anh T1. Anh T1 lùi lại để tránh thì bị đầu tuýp sắt vụt trúng vào vùng ngực bên phải làm anh T1 ngã ngồi xuống đất. D tiếp tục dùng tuýp sắt vụt cái thứ 2, anh T1 dơ chân phải lên đỡ bị trúng vào đầu gối bên phải. D vụt tiếp cái thứ 3 trúng vào ngón chân vùng bàn chân phải của anh T1. Sau khi sự việc xảy ra, D mang gậy về nhà cất còn anh T1 được mọi người đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện đa khoa Phúc Yên đến ngày 03/9/2020 anh T1 ra viện.

Tại bản kết luận giám định pháp y thương tích số 1263/TTPY ngày 10/12/2020 của Trung tâm pháp y Hà Nội kết luận thương tích của anh T1 tại thời điểm giám định như sau:

-Sẹo biến đổi sắc tố da ngực phải, vết thương mặt lòng đốt 1 ngón 1 bàn chân phải: 1,5%.

-Gãy đầu xa đốt 1 ngón I bàn chân phải: 01%.

-Vỡ không hoàn toàn ở đầu trên xương chày gối phải (đi từ mâm chày ngoài xuống thân xương chày): 11%.

-Nhiều khả năng thương tích do vật tày, tày có cạnh gây nên. Tỷ lệ tổn hại sức khỏe 13%. (tính theo phương pháp cộng lùi).

Tại phiên tòa bị cáo thừa nhận hành vi phạm tội của mình đúng như nội dung vụ án đã tóm tắt trên, bị cáo nhận thấy hành vi của mình là vi phạm pháp luật và đề nghị Hội đồng xét xử xem xét cho bị cáo được hưởng mức hình phạt nhẹ nhất.

Người bị hại là anh Dương Văn T1 trình bày: Ngày 27/8/2020, gia đình anh có phá một đoạn tường bao để mở lối đi phụ từ bếp ra ngõ cách cổng nhà D khoảng 3-4m để cho gia súc đi tránh đi qua sân và nhà của gia đình. Đến khoảng 19h30’ cùng ngày, anh nghe thấy tiếng D chửi bới xúc phạm gia đình anh. Anh đi ra xem thế nào, khi vừa ra đến cổng thì bất ngờ bị D lao vào tay cầm tuýp sắt vụt về phía anh, anh lùi lại để tránh thì bị trúng vào ngực bên phải làm anh bị ngã ngồi về phía sau. D tiếp tục cầm tuýp sắt vụt theo phản xạ anh dơ chân lên đỡ thì bị trúng vào đầu gối bên phải và ngón chân cái của bàn chân phải. Sau khi sự việc xảy ra, anh được gia đình đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện đa khoa Phúc Yên điều trị đến ngày 03/9/2020 ra viện. Tại phiên tòa anh yêu cầu bị cáo Duy phải bồi thường thiệt hại về sức khỏe cho anh với tổng số tiền là 231.245.800đ bao gồm: Tiền viện phí có hóa đơn: 13.995.800đ; tiền xe đi khám chữa bệnh và lên cơ quan điều tra làm việc: 5.000.000đ; tiền ăn tại viện cho hai người: 3.500.000đ; tiền mất thu nhập của người chăm sóc anh trong thời gian 03 tháng: 10.000.000đ; tiền mua thuốc ngoài không có hóa đơn: 5.000.000đ; tiền phục hồi chức năng: 30.000.000đ; tiền mất thu nhập của anh nghỉ trong thời gian 10 tháng: 93.750.000đ và tiền bồi thường tổn thất tinh thần: 70.000.000đ.

Bản cáo trạng số 64/CT-VKS ngày 07/5/2021, Viện kiểm sát nhân dân huyện Sóc Sơn truy tố bị cáo, về tội “ Cố ý gây thương tích” theo quy định tại điểm đ khoản 2 Điều 134 Bộ luật hình sự.

Tại phiên tòa, đại diện Viện kiểm sát giữ quyền công tố luận tội và tranh luận: Tại phiên tòa bị cáo đã thừa nhận hành vi phạm tội của mình, lời nhận tội của bị cáo hoàn toàn phù hợp với lời khai tại cơ quan điều tra, lời khai của người bị hại. Do đó, Viện kiểm sát giữ nguyên quyết định truy tố đối với bị cáo và đề nghị Hội đồng xét xử áp dụng: điểm đ khoản 2 Điều 134 ; điểm b, s khoản 1 Điều 51; Điều 65; Điều 47, Điều 48 Bộ luật hình sự và Điều 106 Bộ luật tố tụng hình sự.

Xử phạt: Bùi Văn D mức án từ 24 tháng đến 30 tháng tù, nhưng cho hưởng án treo, thời gian thử thách gấp đôi.

Về dân sự: Buộc bị cáo phải có trách nhiệm bồi thường thiệt hại về sức khỏe cho anh T1 với tổng số tiền 32.240.692đ (Xác nhận bị cáo tự nguyện nộp số tiền 35.000.000đ tại Chi cục Thi hành án dân sự để bồi thường cho anh T1).

Về tang vật chứng: Tịch thu tiêu hủy tang vật đã thu giữ. Về án phí: Bị cáo phải chịu án phí theo quy định pháp luật.

NHẬN ĐỊNH CỦA TÒA ÁN

Trên cơ sở nội dung vụ án, căn cứ vào các tài liệu trong hồ sơ vụ án đã được tranh tụng tại phiên tòa, Hội đồng xét xử nhận định như sau:

[1]. Về hành vi, quyết định tố tụng của Cơ quan điều tra Công an huyện Sóc Sơn, Điều tra viên, Viện kiểm sát nhân dân huyện Sóc Sơn, Kiểm sát viên trong quá trình điều tra, truy tố đã thực hiện đúng về thẩm quyền, trình tự, thủ tục quy định của Bộ luật tố tụng hình sự. Bị cáo, người bị hại không có người nào có ý kiến hoặc khiếu nại về hành vi, quyết định của Cơ quan tiến hành tố tụng, người tiến hành tố tụng. Do đó, các hành vi, quyết định tố tụng của Cơ quan tiến hành tố tụng, người tiến hành tố tụng đã thực hiện đều hợp pháp.

[2]. Về hành vi phạm tội của bị cáo:

Ngày 27/8/2020, tại thôn Ninh K, Tân Dân, Sóc Sơn, Hà Nội, Bùi Văn Duy đã có hành vi dùng tuýp sắt là hung khí nguy hiểm đánh gây thương tích cho anh Dương Văn T1 làm anh T1 bị tổn hại 13% sức khỏe. Hành vi của bị cáo đã cấu thành tội “ Cố ý gây thương tích”, tội danh và hình phạt được quy định tại điểm đ khoản 2 Điều 134 Bộ luật hình sự.

Viện kiểm sát nhân dân huyện Sóc Sơn truy tố bị cáo về tội “ Cố ý gây thương tích” theo quy định tại điểm đ khoản 2 Điều 134 Bộ luật hình sự là có căn cứ.

Hành vi phạm tội của bị cáo là nguy hiểm cho xã hội, xâm phạm đến quyền được tôn trọng và bảo vệ tính mạng, sức khỏe của người khác, gây mất trật tự trị an xã hội ở địa phương. Do đó, việc đưa bị cáo ra truy tố, xét xử trước pháp luật là cần thiết nhằm răn đe, giáo dục bị cáo đồng thời góp phần đấu tranh phòng chống tội phạm. Tuy nhiên khi quyết định hình phạt cũng cần xem xét đến nhân thân của bị cáo, các tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ mà Bộ luật hình sự đã quy định.

Tại cơ quan điều tra và tại phiên tòa bị cáo đã thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải, bị cáo đã tự nguyện bồi thường thiệt hại khắc phục hậu quả do hành vi phạm tội của bị cáo gây ra cho người bị hại nên bị cáo được hưởng các tình tiết giảm nhẹ quy định tại điểm b, s khoản 1 Điều 51 Bộ luật hình sự. Bị cáo không có tình tiết tăng nặng.

Nguyên nhân dẫn đến việc sô xát giữa bị cáo với bị hại là do trước đó giữa hai gia đình đã có mâu thuẫn với nhau trong việc mở lối đi, đỉnh điểm của sự mâu thuẫn là ngày 27/8/2020 khi gia đình anh T1 mở lối đi để cho gia súc đi qua phía cổng nhà bị cáo D, hai bên có lời qua tiếng lại dẫn đến việc bị cáo bức xúc không làm chủ được bản thân nên đã có hành vi cầm tuýp sắt đánh gây thương tích cho anh T1. Sau khi phạm tội, bị cáo đã nhận thức được hành vi của mình là sai vi phạm pháp luật. Bị cáo và gia đình đã sang gia đình anh T1 xin lỗi, nhận trách nhiệm bồi thường. Do vậy, căn cứ vào tính chất vụ án cũng như nhân thân của bị cáo, chưa có tiền án, tiền sự, phạm tội lần đầu, hoàn cảnh gia đình bị cáo khó khăn, bị cáo là con trai duy nhất trong gia đình, mẹ bị cáo bị tai biến nằm một chỗ, vợ bị cáo đang điều trị ung thư tuyến giáp, bản thân bị cáo cũng vừa bị tai nạn ô tô đâm gãy chân, bị cáo có nơi cư trú ổn định, rõ ràng nên thấy không cần thiết phải cách ly bị cáo ra khỏi đời sống xã hội, cho bị cáo cải tạo tại địa phương cũng có đủ tác dụng giáo dục, cải tạo bị cáo trở thành người công dân có ích cho xã hội.

[3]. Về trách nhiệm bồi thường dân sự: Tại phiên tòa anh T1 yêu cầu bị cáo bồi thường thiệt hại về sức khỏe cho anh với tổng số tiền là 231.245.800đ. Bị cáo D đồng ý bồi thường cho anh T1 nhưng với số tiền mà anh T1 yêu cầu là quá cao so với thương tích mà bị cáo đã gây ra cho anh T1 cũng như điều kiện hoàn cảnh gia đình bị cáo. Bị cáo đề nghị Tòa giải quyết theo quy định pháp luật.

Căn cứ khoản 1 Điều 590 Bộ luật dân sự năm 2015, anh T1 được bồi thường các khoản chi phí sau:

-Về chi phí trong việc khám, điều trị tại Viện; chi phí giám định:

Quá trình điều tra anh T1 đã xuất trình toàn bộ các hóa đơn chứng từ gồm các chi phí điều trị tại Bệnh viện đa khoa Phúc Yên, chi phí giám định, tiền khám bệnh tại Bệnh viện Hữu nghị Việt Đức (BL 140-152). Toàn bộ các hóa đơn chứng từ anh T xuất trình đều hợp lệ nên được chấp nhận với tổng số tiền là: 13.178.962đ -Về thu nhập thực tế bị mất của anh T1 cũng như người chăm sóc anh ở Viện:

+Đối với thu nhập thực tế bị mất của anh T1: Căn cứ vào hồ sơ bệnh án do Bệnh viện đa khoa Phúc Yên cung cấp thể hiện: anh T1 vào viện ngày 27/8/2020, ra viện ngày 03/9/2020 (BL 50-53). Như vậy thời gian anh T1 nằm điều trị tại Bệnh viện đa khoa Phúc Yên là 08 ngày.

Tại phiên tòa anh T1 khai sau khi ra viện anh phải nghỉ ở nhà không đi lao động được với thời gian 10 tháng và người chăm sóc anh ở nhà thời gian 03 tháng. Thời điểm sức khỏe của anh bị xâm hại anh làm nghề bán vịt quay ở chợ Cầu Xây, Tân Dân thu nhập bình quân 500.000đ/ngày. Vợ anh là người chăm sóc anh ở Viện cũng như ở nhà, vợ anh làm công nhân tại Công ty Nitori Việt Nam –Khu công nghiệp Quang Minh thu nhập bình quân 7.000.000đ/tháng.

Quá trình điều tra cũng như tại phiên tòa anh T1 không xuất trình được tài liệu, chứng cứ chứng minh thu nhập của anh là 500.000đ/ngày nên Hội đồng xét xử không có cơ sở để chấp nhận mức thu nhập này của anh. Hội đồng xét xử sẽ áp dụng mức thu nhập trung bình của người lao động tại địa bàn xã Tân Dân nơi anh T1 cư trú để tính thu nhập thực tế cho anh. Căn cứ vào biên bản xác minh tại UBND xã Tân Dân được biết thu nhập bình quân của người dân trên địa bàn xã Tân Dân năm 2020 là 52.000.000đ/người/1 năm = 145.000đ/ngày.

Như vậy thu nhập thực tế của anh T1 bị mất trong thời gian anh nằm điều trị tại Bệnh viện đa khoa Phúc Yên là: 08 ngày x 145.000đ/1 ngày = 1.160.000đ.

+Đối với thu nhập thực tế bị mất của chị Bùi Thị T2 vợ anh T1 trong thời gian chị chăm sóc anh T1 ở Viện: Căn cứ vào bảng sao kê chi tiết tại Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam thì lương tháng 8/2020 của chị Thủy do Công ty Nitori chuyển qua tài khoản mở tại Ngân hàng là 11.116.000đ = 371.000đ/ngày. Do vậy, thu nhập thực tế của chị T2 bị mất trong thời gian chăm sóc anh T11 ở viện là : 08 ngày x 371.000đ/ngày = 2.968.000đ.

- Về thu nhập thực tế anh T1 bị mất do phải nghỉ ở nhà không đi lao động được: Căn cứ vào bệnh án ngoại khoa của Bệnh viện đa khoa Phúc Yên cung cấp thể hiện: Anh T1 vào viện ngày 27/8/2020. Khám tại chỗ: sây sát thành trước ngực phải; sây sát, biến dạng ngón I chân phải; nề đỏ gối hai bên; sây sát khuỷu tay trái; bụng mềm, rì rào phế nang phổi rõ. Chụp Xquang khớp gối, cẳng chân, xương cổ chân thẳng, nghiêng không thấy hình ảnh tổn thương xương trên phim. Chụp Xquang xương bàn, ngón chân thẳng,nghiêng thấy hình ảnh gãy đầu xa đốt 1 ngón I, trật khớp đốt 1, đốt 2 trên phim chụp. Xử trí: Bó bột, kháng sinh, giảm đau. Đến ngày 03/9/2020 ra viện, tình trạng tạm ổn định.

Căn cứ vào phần khám giám định của Trung tâm pháp y Hà Nội khám ngày 08/10/2020 thì phần ngón chân cái của anh T1 đã tháo bột, hiện anh T1 đang đang mang bột đùi-gối-cẳng chân phải. Khám ngày 02/11/2020, anh T1 đã tháo bột. Như vậy, thời gian anh T1 bó bột vào 3 tháng nên Hội đồng xét xử chỉ có căn cứ chấp nhận cho anh T1 nghỉ ở nhà không đi lao động được trong thời gian 03 tháng chứ không phải 10 tháng như anh đề nghị là: 03 tháng (90 ngày ) x 145.000đ/ngày = 13.050.000đ.

Ngoài ra, anh còn yêu cầu tính chi phí thu nhập thực tế của vợ anh phải nghỉ ở nhà để chăm sóc cho anh trong thời gian 03 tháng với số tiền là 10.000.000đ: Căn cứ vào bảng sao kê chi tiết tại Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam do anh xuất trình thể hiện chị T2 vợ anh không phải nghỉ việc ở nhà để chăm sóc cho anh chị vẫn đi làm bình thường và được Công ty Nitori trả lương hàng tháng đều đặn. Mặt khác mặc dù chân anh bị bó bột nhưng anh vẫn có thể tự làm các công việc cá nhân phục vụ cho bản thân nên không có căn cứ để chấp nhận yêu cầu này của anh.

-Về chi phí thuê xe đi viện, giám định: Tại phiên tòa anh yêu cầu bị cáo bồi thường 5.000.000đ gồm tiền thuê xe đi viện và đi lên cơ quan điều tra Công an huyện Sóc Sơn để làm việc. Đối với chi phí này, Hội đồng xét xử chỉ có căn cứ chấp nhận cho anh tiền thuê xe đi viện, đi giám định là 2.000.000đ, không có căn cứ chấp nhận cho anh tiền thuê xe lên cơ quan điều tra làm việc.

-Đối với chi phí tiền ăn cho 02 người tại viện là 3.500.000đ, tiền mua thuốc ngoài không có hóa đơn là 5.000.000đ và tiền phục hồi chức năng là 30.000.000đ: Toàn bộ các chi phí này của anh thì riêng chi phí tiền ăn đã được tính nằm trong thu nhập thực tế của anh và vợ anh bị mất trong thời gian anh nằm viện. Còn các chi phí khác anh không có các tài liệu, chứng cứ minh nên không có căn cứ để Hội đồng xét xử chấp nhận.

-Về bồi thường tổn thất tinh thần: Căn cứ khoản 2 Điều 590 Bộ luật dân sự năm 2015 quy định “ Người chịu trách nhiệm bồi thường trong trường hợp sức khỏe của người khác bị xâm phạm phải bồi thường thiệt hại theo quy định tại khoản 1 Điều này và một khoản tiền khác để bù đắp tổn thất về tinh thần mà người đó phải gánh chịu…..”. Tuy nhiên xét trong vụ án này, nguyên nhân xuất phát từ việc mâu thuẫn từ trước của hai gia đình, anh T1 cũng có những lời lẽ gây sự trước với bị cáo. Mặt khác thương tích mà bị cáo gây ra cho anh Thức không đến mức quá nghiêm trọng nên cũng không ảnh hưởng nhiều đến tinh thần của anh T1. Do vậy, Hội đồng xét xử chỉ thấy cần buộc bị cáo phải có trách nhiệm bồi thường tiền tổn thất tinh thần cho anh T1 tương đương với 01 tháng lương tối thiểu là: 01 tháng x 1.490.000đ = 1.490.000đ Như vậy, tổng số tiền mà bị cáo phải có trách nhiệm bồi thường thiệt hại về sức khỏe cho anh T1 là 33.846.962đ.

Quá trình điều tra bị cáo đã tự nguyện nộp số tiền 35.000.000đ tại Chi cục Thi hành án dân sự huyện Sóc Sơn để bồi thường thiệt hại cho anh T1 do hành vi phạm tội của bị cáo gây ra. Tại phiên tòa bị cáo tự nguyện bồi thường cả số tiền 35.000.000đ cho anh T1 nên Hội đồng xét xử ghi nhận sự tự nguyện này của bị cáo.

[4]. Về tang vật chứng: Cơ quan cảnh sát điều tra Công an huyện Sóc Sơn có thu giữ của các bị cáo: 01 tuýp sắt. Xét đây là phương tiện dùng vào việc phạm tội nên cần tịch thu tiêu hủy.

[5]. Về án phí: Bị cáo phải chịu án phí theo quy định của pháp luật.

Vì các lẽ trên, 

QUYẾT ĐỊNH

Căn cứ điểm đ khoản 2 Điều 134; điểm i, s khoản 1, khoản 2 Điều 51;Điều 65 Bộ luật hình sự.

Xử phạt: Bùi Văn D 30 (ba mươi ) tháng tù, về tội “ Cố ý gây thương tích” nhưng cho hưởng án treo, thời gian thử thách 05 (năm) kể từ ngày tuyên án.

Giao Bùi Văn D cho UBND xã Tân Dân, huyện Sóc Sơn, thành phố Hà Nội giám sát và giáo dục trong thời gian thử thách.

Trường hợp bị cáo thay đổi nơi cư trú được thực hiện theo quy định tại khoản 1 Điều 69 Luật thi hành án hình sự. Trong thời gian thử thách, người được hưởng án treo cố ý vi phạm nghĩa vụ 02 lần trở lên thì Tòa án có thể quyết định buộc người được hưởng án treo phải chấp hành hình phạt tù của bản án đã cho hưởng án treo.

Căn cứ Điều 47, 48 Bộ luật hình sự; Điều 584, 585, 590 Bộ luật dân sự; Điều 106, 135, 136 Bộ luật tố tụng hình sự và điểm a khoản 1 Điều 23 Nghị quyết số 326/2016/UBTVQH14 ngày 30/12/2016 của Ủy ban thường vụ Quốc Hội quy định về mức thu, miễn, giảm, thu, nộp, quản lý và sử dụng án phí và lệ phí Tòa án.

Ghi nhận sự tự nguyện của bị cáo bồi thường thiệt hại về sức khỏe cho anh Dương Văn T1 với số tiền 35.000.000đ (Xác nhận bị cáo đã nộp xong tại Chi cục Thi hành án dân sự huyện Sóc Sơn theo BL số 0003620 ngày 16/6/2021).

Tịch thu tiêu hủy 01 tuýp sắt (Tang vật hiện ở Chi cục Thi hành án dân sự huyện Sóc Sơn).

Bị cáo phải nộp 200.000đ án phí hình sự sơ thẩm cho Nhà nước.

Trong thời hạn 15 ngày kể từ ngày tuyên án sơ thẩm bị cáo, người bị hại được quyền kháng cáo.

Nguồn: https://congbobanan.toaan.gov.vn

187
Bản án/Nghị quyết được xét lại
Văn bản được dẫn chiếu
Văn bản được căn cứ
Bản án/Nghị quyết đang xem

Bản án 72/2021/HS-ST ngày 17/06/2021 về tội cố ý gây thương tích

Số hiệu:72/2021/HS-ST
Cấp xét xử:Sơ thẩm
Cơ quan ban hành: Tòa án nhân dân Huyện Sóc Sơn - Hà Nội
Lĩnh vực:Hình sự
Ngày ban hành: 17/06/2021
Là nguồn của án lệ
Bản án/Nghị quyết Sơ thẩm
Án lệ được căn cứ
Bản án/Nghị quyết Liên quan đến cùng nội dung
Bản án/Nghị quyết Phúc thẩm
Vui lòng Đăng nhập để có thể tải về
Đăng nhập
Đăng ký


  • Địa chỉ: 17 Nguyễn Gia Thiều, Phường Võ Thị Sáu, Quận 3, TP Hồ Chí Minh
    Điện thoại: (028) 7302 2286 (6 lines)
    E-mail: info@lawnet.vn
Chủ quản: Công ty THƯ VIỆN PHÁP LUẬT
Chịu trách nhiệm chính: Ông Bùi Tường Vũ - Số điện thoại liên hệ: (028) 7302 2286
P.702A , Centre Point, 106 Nguyễn Văn Trỗi, P.8, Q. Phú Nhuận, TP. HCM;