TÒA ÁN NHÂN DÂN TỈNH TIỀN GIANG
BẢN ÁN 103/2019/HSPT NGÀY 03/10/2019 VỀ TỘI CỐ Ý GÂY THƯƠNG TÍCH
Ngày 03 tháng 10 năm 2019, tại trụ sở Toà án nhân dân tỉnh Tiền Giang xét xử phúc thẩm công khai vụ án hình sự phúc thẩm thụ lý số: 79/2019/TLPT-HS ngày 04 tháng 9 năm 2019 đối với bị cáo Trần Việt C do có kháng cáo của bị cáo đối với bản án hình sự sơ thẩm số 15/2019/HSST ngày 07/06/2019 của Tòa án nhân dân huyện G, tỉnh Tiền Giang.
- Bị cáo có kháng cáo:
Trần Việt C, sinh năm 1982, tại tỉnh Tiền Giang.
Nơi cư trú: Ấp D, xã P, huyện G, tỉnh Tiền Giang; Nghề nghiệp: Làm thuê; Trình độ văn hoá: 03/12; Dân tộc: Kinh; Giới tính: Nam; Tôn giáo: Không; Quốc tịch: Việt Nam; Con ông Trần Văn Đ1 (chết) và bà Lê Thị L; Vợ, con: Chưa có; Tiền án, tiền sự: Không;
Nhân thân: Ngày 22-10-2008, Ủy ban nhân dân tỉnh Tiền Giang ra quyết định đưa vào trường giáo dưỡng cơ sở giáo dục 06 tháng về hành vi gây rối trật tự công cộng, theo quyết định số 3330/QĐ-UB ngày 22-10-2008; Ngày 17-8- 2010 bị Tòa án nhân dân huyện G xử phạt 01 năm tù về tội Trộm cắp tài sản theo bản án số 31/2010/HSST ngày 17-8-2010; Ngày 29-02-2012 bị Tòa án nhân dân huyện G xử phạt 12 tháng tù về tội Trộm cắp tài sản theo bản án số 15/2012/HSST ngày 29-02-2012.
Bị cáo được tại ngoại và có mặt tại phiên tòa.
- Những người tham gia tố tụng khác có kháng cáo hoặc liên quan đến kháng cáo:
Bị hại: Ông Đặng Văn Đ, sinh năm 1963;
Nơi cư trú: Ấp D, xã P, huyện G, tỉnh Tiền Giang (có mặt).
Người bào chữa cho bị cáo: Luật sư Nguyễn Văn T - Văn phòng Luật sư Nguyễn Văn T- thuộc đoàn Luật sư tỉnh Tiền Giang (có mặt).
NỘI DUNG VỤ ÁN
Theo các tài liệu có trong hồ sơ vụ án và diễn biến tại phiên tòa, nội dung vụ án được tóm tắt như sau:
Khoảng 12 giờ ngày 19 tháng 11 năm 2018, Công an xã P, huyện G nhận được tin báo của ông Lê Văn CH về việc Trần Việt C (ông CH là cậu của C) đập phá tài sản trong nhà của ông CH. Sau khi nhận được tin báo, bà Nguyễn Thị Ngọc Đ2 là Phó trưởng công an xã P phân công ông Đặng Văn Đ là Công an viên đặc trách ấp D đến nhà ông CH để ngăn chặn, xác minh, giải quyết sự việc. Khi ông Đ đến nhà ông CH (ông Đ mặc trang phục Công an xã theo đúng quy định) và đang ngồi trên ghế đá trao đổi với bà Lê Thị L là mẹ của bị cáo. Lúc này bị cáo C đang nằm dưới sàn nhà ở hành lang nhà ông CH đi lại chỗ ông Đ đang ngồi rồi dùng tay đánh trúng vào vùng trán của ông Đ một cái gây thương tích, đồng thời tiếp tục dùng tay nắm cổ áo, vật, đè ông Đ xuống sàn nhà nhưng được ông CH và anh Lê Văn T2 ở cùng địa chỉ can ngăn.
Theo Giấy chứng nhận thương tích số 11/CN ngày 19-11-2018 của Phòng khám đa khoa Trung tâm y tế huyện G xác định tình trạng thương tích của ông Đặng Văn Đ lúc vào viện (15 giờ 15 phút ngày 19-11-2018) như sau: Xây xác da vùng trán/ bị đánh (bệnh nhân khai). Kết luận giám định số 403/2018 TgT ngày 27-11-2018 của Trung tâm pháp y- tỉnh Tiền Giang kết luận: Tổng tỷ lệ tổn thương cơ thể do thương tích gây nên tại thời điểm giám định của nạn nhân Đặng Văn Đ là 02% (hai phần trăm).
Theo công văn số 146/UBND xã P ngày 11-4-2019, xác nhận ông Đặng Văn Đ hiện là công an viên đặc trách ấp D, xã P, huyện G. Ngày 19-11-2018, ông Đ nhận được sự phân công nhiệm vụ từ Phó trưởng công an xã P (bà Nguyễn Thị Ngọc Đ2) đến nhà ông Lê Văn CH để tiếp nhận tin báo.
Tại Bản án hình sự sơ thẩm số 15/2019/HSST ngày 07 tháng 6 năm 2019 của Tòa án nhân dân huyện G, tỉnh Tiền Giang đã quyết định:
- Tuyên bố: Bị cáo Trần Việt C phạm tội “Cố ý gây thương tích”.
Áp dụng điểm k khoản 1 Điều 134, điểm s khoản 1, khoản 2 Điều 51 và Điều 38 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi bổ sung năm 2017.
Xử phạt: Bị cáo Trần Việt C 06 (sáu) tháng tù. Thời hạn tù được tính từ ngày bị cáo bị bắt đi chấp hành án.
* Ngoài ra trong bản án còn quyết định về phần án phí và thông báo quyền kháng cáo theo quy định pháp luật.
Ngày 13-6-2019, bị cáo Trần Việt C kháng cáo bản án hình sự sơ thẩm số 15/2019/HSST ngày 07 tháng 6 năm 2019 của Tòa án nhân dân huyện G, tỉnh Tiền Giang, với nội dung yêu cầu Hội đồng xét xử phúc thẩm xem xét cho bị cáo hưởng án treo.
Đại diện Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Tiền Giang xác định đơn kháng cáo của bị cáo là hợp lệ, còn nội dung kháng cáo của bị cáo xin được hưởng án treo là không có căn cứ. Sau cùng Viện kiểm sát đề nghị không chấp nhận yêu cầu kháng cáo của bị cáo, giữ nguyên bản án sơ thẩm.
Luật sư bào chữa cho bị cáo cũng thống nhất với tội danh và mức hình phạt mà cấp sơ thẩm đã xét xử. Luật sư cho rằng bị cáo xuất thân từ thành phần lao động nghèo, trình độ nhận thức pháp luật có phần hạn chế. Trong giai đoạn chuẩn bị xét xử phúc thẩm thì người bị hại có đơn xin bãi nại và xin cho bị cáo được hưởng án treo. Luật sư đề nghị Hội đồng xét xử chấp nhận yêu cầu kháng cáo của bị cáo, cho bị cáo được hưởng án treo.
Tại phiên tòa bị cáo C thừa nhận hành vi phạm tội đúng như nội dung của bản án sơ thẩm đã xét xử, đồng thời bị cáo vẫn giữ nguyên yêu cầu kháng cáo là xin được hưởng án treo.
NHẬN ĐỊNH CỦA TÒA ÁN
[1] Trên cơ sở nội dung vụ án, căn cứ vào các tài liệu trong hồ sơ vụ án đã được tranh tụng tại phiên tòa, Hội đồng xét xử nhận định như sau: Khoảng 12 giờ ngày 19 tháng 11 năm 2018, Công an xã P, huyện G nhận được tin báo của ông Lê Văn CH về việc Trần Việt C (ông CH là cậu của C) đập phá tài sản trong nhà của ông CH. Sau khi nhận được tin báo, bà Nguyễn Thị Ngọc Đ2 là Phó trưởng công an xã P phân công ông Đặng Văn Đ là Công an viên đặc trách ấp D đến nhà ông CH để ngăn chặn, xác minh, giải quyết sự việc. Khi ông Đ đến nhà ông CH (ông Đ mặc trang phục Công an xã theo đúng quy định) và đang ngồi trên ghế đá trao đổi với bà Lê Thị L là mẹ của bị cáo. Lúc này bị cáo C đang nằm dưới sàn nhà ở hành lang nhà ông CH đi lại chỗ ông Đ đang ngồi rồi dùng tay đánh trúng vào vùng trán của ông Đ một cái gây thương tích, đồng thời tiếp tục dùng tay nắm cổ áo, vật, đè ông Đ xuống sàn nhà nhưng được ông CH và anh Lê Văn T2 ở cùng địa chỉ can ngăn. Kết luận giám định số 403/2018 TgT ngày 27-11-2018 của Trung tâm pháp y - tỉnh Tiền Giang kết luận: Tổng tỷ lệ tổn thương cơ thể do thương tích gây nên tại thời điểm giám định của nạn nhân Đặng Văn Đ là 02%. Do đó, bản án sơ thẩm xét xử bị cáo Trần Việt C về tội “Cố ý gây thương tích”, theo qui định tại điểm k khoản 1 Điều 134 Bộ luật hình sự là có căn cứ, đúng pháp luật.
[2] Xét thấy, hành vi nêu trên của bị cáo đã xâm phạm nghiêm trọng đến sức khỏe của ông Đ được pháp luật bảo vệ. Bản thân bị cáo biết ông Đ là Công an viên đặt trách ấp D đến nhà ông CH để làm nhiệm vụ được phân công và ông Đ cũng không có mâu thuẫn gì với bị cáo, vậy mà khi thấy ông Đ đang ngồi trên ghế đá trao đổi với mẹ bị cáo thì bị cáo dùng tay đánh trúng vào vùng trán của ông Đ gây thương tích. Khi thực hiện hành vi phạm tội, bị cáo đã có đủ năng lực trách nhiệm hình sự, đều biết việc gây thương tích cho người khác là vi phạm pháp luật, nhưng bị cáo vẫn cố ý thực hiện tội phạm, chứng tỏ bị cáo có thái độ xem thường pháp luật, xem thường tính mạng sức khỏe của người khác.
[3] Xét yêu cầu kháng cáo của bị cáo, Hội đồng xét xử thấy rằng khi quyết định hình phạt đối với bị cáo, Tòa án cấp sơ thẩm đã xem xét đến tính chất và mức độ nguy hiểm đối với xã hội do hành vi phạm tội của bị cáo gây ra; cùng các tình tiết giảm nhẹ trách nhiệm hình sự như sau khi phạm tội bị cáo thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải, chưa tiền án tiền sự, gia đình bị cáo tự nguyện bồi thường, khắc phục hậu quả cho người bị hại xong, bị cáo có nhiều tình tiết giảm nhẹ nên cấp sơ thẩm xử phạt bị cáo với mức án nêu trên phù hợp với quy định của pháp luật. Trong giai đoạn chuẩn bị xét xử phúc thẩm, bị cáo có cung cấp đơn xin bãi bại của người bị hại. Việc này cấp sơ thẩm đã có xem xét và đã áp dụng khoản 2 Điều 51 Bộ luật Hình sự là có lợi cho bị cáo. Hơn nữa, trong vụ án này người bị hại là Công an viên đặt trách ấp là người đang thi hành công vụ tại địa phương nên để bảo vệ tính mạng và sức khỏe của những người thi hành công vụ cần thiết phải xử lý nghiêm nhằm răn đe và phòng ngừa chung cho xã hội. Do đó, Hội đồng xét xử không chấp nhận yêu cầu kháng cáo của bị cáo, giữ nguyên bản án sơ thẩm.
Xét lời đề nghị của Viện kiểm sát là có căn cứ, phù hợp với nhận định của Hội đồng xét xử nên được chấp nhận.
Xét lời bào chữa của Luật sư, Hội đồng xét xử có xem xét khi nghị án.
Các phần khác của bản án sơ thẩm không có kháng cáo kháng nghị đã phát sinh hiệu lực pháp luật.
Vì các lẽ trên.
Căn cứ điểm a khoản 1 Điều 355; Điều 356 Bộ luật Tố tụng hình sự 2016.
QUYẾT ĐỊNH
1. Không chấp nhận yêu cầu kháng cáo của bị cáo Trần Việt C.
Giữ nguyên bản án hình sự sơ thẩm số 15/2019/HSST ngày 07 tháng 6 năm 2019 của Tòa án nhân dân huyện G, tỉnh Tiền Giang.
- Tuyên bố: Bị cáo Trần Việt C phạm tội “Cố ý gây thương tích”.
Áp dụng điểm k khoản 1 Điều 134, điểm s khoản 1, khoản 2 Điều 51 và Điều 38 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi bổ sung năm 2017.
Xử phạt: Bị cáo Trần Việt C 06 (sáu) tháng tù. Thời hạn tù được tính từ ngày bị cáo bị bắt đi chấp hành án.
2. Về án phí: Bị cáo phải chịu 200.000 đồng án phí HSPT .
3. Các phần khác của quyết định án sơ thẩm không có kháng cáo, kháng nghị đã có hiệu lực pháp luật kể từ ngày hết thời hạn kháng cáo, kháng nghị.
Bản án phúc thẩm có hiệu lực pháp luật kể từ ngày tuyên án./.
Bản án 103/2019/HSPT ngày 03/10/2019 về tội cố ý gây thương tích
Số hiệu: | 103/2019/HSPT |
Cấp xét xử: | Phúc thẩm |
Cơ quan ban hành: | Tòa án nhân dân Tiền Giang |
Lĩnh vực: | Hình sự |
Ngày ban hành: | 03/10/2019 |
Vui lòng Đăng nhập để có thể tải về