Top 5 viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến một nhân vật lịch sử Trần Quốc Toản?
Top 5 Mẫu viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến một nhân vật lịch sử Trần Quốc Toản?
Trần Quốc Toản (1267-1285) là một nhân vật lịch sử có thật, sống ở thời kỳ trị vì của vua Trần Nhân Tông. Ông đã có công tham gia kháng chiến chống quân Nguyên lần thứ hai.
Dưới đây là 5 Mẫu viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến một nhân vật lịch sử Trần Quốc Toản học sinh tham khảo:
Viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến một nhân vật lịch sử Trần Quốc Toản
Mẫu 1
Vào những năm cuối thế kỷ XIII, đất nước Đại Việt đứng trước nguy cơ bị quân Nguyên Mông xâm lược lần thứ hai. Triều đình nhà Trần gấp rút tổ chức Hội nghị Bình Than để bàn kế sách chống giặc. Đây là sự kiện trọng đại, chỉ những tướng lĩnh, bậc đại thần mới được tham gia. Giữa lúc ấy, có một cậu bé mới mười sáu tuổi, vóc dáng nhỏ nhắn nhưng ánh mắt kiên định, đứng trước bến Bình Than, lòng phẫn uất khôn nguôi. Đó chính là Trần Quốc Toản – một thiếu niên anh hùng của dân tộc.
Nghe tin triều đình họp bàn việc lớn, Trần Quốc Toản cũng muốn góp sức. Cậu cưỡi ngựa đến bến sông, tha thiết xin được vào. Nhưng vì còn quá trẻ, cậu bị ngăn lại. Vị quan canh gác ôn tồn bảo:
– Quốc công còn nhỏ tuổi, chưa thể tham gia đại sự quốc gia.
Nhưng lòng yêu nước trong Trần Quốc Toản bừng cháy. Cậu nắm chặt tay, hai mắt rực lửa, kiên quyết thưa:
– Thần tuy nhỏ tuổi nhưng chí lớn không thua ai. Nay giặc Mông sắp vào cướp nước, sao có thể ngồi yên nhìn giang sơn rơi vào tay giặc?
Dù vậy, lệnh vua đã ban, cậu đành đứng ngoài chờ đợi. Đôi mắt cậu đau đáu nhìn vào đại điện, lòng sôi sục. Tay cậu vô thức nắm chặt quả cam đến mức bóp nát lúc nào không hay.
Sau buổi hội nghị, vua Trần Nhân Tông bước ra, thấy sự phẫn uất của cậu, nhà vua không giận mà còn khen ngợi chí khí kiên cường. Cảm động trước lòng yêu nước, vua ban cho cậu một đạo gươm lệnh, cho phép cậu chiêu mộ binh sĩ đánh giặc.
Trần Quốc Toản lập tức về quê nhà, ngày đêm rèn luyện quân sĩ. Chỉ trong thời gian ngắn, cậu đã chiêu mộ được hơn một nghìn tráng sĩ, sắm sửa vũ khí, đóng chiến thuyền. Để thể hiện ý chí quyết tâm, cậu còn cho thêu lên cờ sáu chữ vàng: "Phá cường địch, báo hoàng ân" (Đánh tan giặc mạnh, báo ơn vua).
Ngày quân Nguyên tiến vào nước ta, Trần Quốc Toản dẫn đội quân của mình xông pha trận mạc, lập được nhiều chiến công hiển hách. Trên lưng ngựa, lá cờ thêu sáu chữ vàng tung bay trong gió, khích lệ lòng quân. Dù chưa tròn hai mươi, nhưng tinh thần chiến đấu và lòng trung nghĩa của Trần Quốc Toản đã trở thành biểu tượng bất diệt của lòng yêu nước.
Câu chuyện về Trần Quốc Toản bóp nát quả cam, cùng lá cờ thêu sáu chữ vàng, mãi mãi là biểu tượng cho ý chí bất khuất của thiếu niên Đại Việt, nhắc nhở thế hệ mai sau về lòng yêu nước và tinh thần chiến đấu vì dân tộc.
Mẫu 2
Năm đó, mây đen vần vũ trên bầu trời Đại Việt. Gió sông Hồng thổi qua bến Bình Than như những lời ai oán của đất nước đang chờ ngày binh lửa. Nghe tin triều đình mở hội nghị bàn kế sách chống giặc Nguyên, lòng ta sục sôi không yên. Là con cháu nhà Trần, lẽ nào ta có thể khoanh tay đứng nhìn khi giặc ngoại xâm đang chực chờ giày xéo non sông?
Ta vội vàng phi ngựa đến bến Bình Than. Ánh mắt ta rực lên khi thấy các bậc tướng lĩnh, danh thần dập dìu tiến vào đại điện. Đất nước đang cần những bậc anh hùng, ta cũng muốn góp một phần sức trẻ của mình!
Nhưng rồi...
– “Ngươi còn nhỏ, không được vào!”
Lời phán như một nhát dao cứa vào lòng ta. Ta chưa kịp phản ứng, bọn lính đã dang tay chặn lối. Nhìn các bậc đại thần nghiêm trang bước vào, lòng ta đau nhói. Ta nào phải kẻ hèn nhát! Ta nào phải không hiểu chuyện nước non! Nếu giặc đến, ta cũng sẵn sàng ra trận như bao người. Nhưng vì cớ gì, chỉ vì chưa đủ tuổi mà ta không thể cống hiến cho giang sơn này?
Bàn tay ta vô thức siết chặt quả cam. Móng tay cắm vào vỏ cam, nước chảy ra ứa đỏ cả lòng bàn tay. Ta nén giận, dõi mắt nhìn vào trong, tưởng tượng đến cảnh giặc Nguyên tràn qua bờ cõi, xéo lên từng thớ đất quê hương.
Mãi đến khi hội nghị kết thúc, vua Trần Nhân Tông bước ra. Ngài nhìn ta, ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên khi thấy quả cam đã nát nhừ trong tay ta từ lúc nào không hay. Nhưng ta không quan tâm đến điều đó, chỉ vội vàng quỳ xuống, mắt sáng rực lên:
– “Xin bệ hạ cho thần ra trận!”
Vua nhìn ta, hồi lâu rồi gật đầu. Một thanh gươm lệnh được trao cho ta. Đôi tay ta run lên vì xúc động, vì hạnh phúc.
Về đến phủ, ta lập tức chiêu mộ nghĩa binh. Những thanh niên khỏe mạnh hưởng ứng lời ta, hơn một nghìn người tập hợp, chung một lòng thề chết giữ nước. Ta cho thêu trên cờ sáu chữ vàng rực rỡ:
“Phá cường địch, báo hoàng ân.”
Lá cờ ấy, ngọn lửa ấy, tinh thần ấy, ta sẽ đem ra chiến trường.
Ta biết, ngày mai sẽ là một ngày bão tố. Nhưng nếu phải hy sinh, ta nguyện lấy máu mình nhuộm thắm lá cờ ấy, để Đại Việt mãi mãi không bao giờ cúi đầu!
Mẫu 3
Trời chiều sẫm lại một màu đỏ thẫm. Từng đợt gió cuốn qua bến Bình Than mang theo hơi nước lành lạnh, nhưng lòng ta lại sôi sục, chẳng khác nào ngọn lửa đang hừng hực cháy giữa bão giông. Tin tức về giặc Nguyên lại dồn dập kéo đến. Chúng không chỉ dừng lại ở biên giới mà còn ngang nhiên gửi thư hăm dọa, đòi nước Nam quy hàng. Đứng trước nguy cơ ấy, hoàng thượng mở Hội nghị Bình Than, triệu tập các bậc trọng thần, danh tướng khắp nơi về bàn kế giữ nước.
Ta giật cương ngựa, lao nhanh đến bến Bình Than. Bàn tay ta siết chặt lấy thanh gươm bên hông, trái tim đập rộn ràng trong lồng ngực. Ta muốn tham gia. Ta muốn cống hiến. Ta muốn được góp sức chống giặc.
Nhưng rồi…
– “Quốc công còn nhỏ, không thể vào trong!”
Lời nói của viên lính canh vang lên sắc lạnh, tựa như một gáo nước lạnh dội thẳng vào ngọn lửa trong lòng ta. Ta khựng lại. Nhỏ ư? Chẳng lẽ chỉ vì ta chưa đến tuổi mà không thể lo chuyện nước nhà? Nhìn những bậc tướng lĩnh ung dung bước qua cổng, lòng ta quặn lại. Chẳng lẽ ta phải đứng ngoài, lặng lẽ chờ đợi, trong khi giặc thù đang chực chờ giày xéo lên quê hương?
Tay ta siết chặt lại. Vô thức, ta nắm lấy quả cam trong tay, ngón tay bấu sâu vào vỏ cam sần sùi. Cơn giận bừng bừng dâng lên trong lồng ngực. Ta cố kìm lại, nhưng không được!
Ta nghiến răng, bóp mạnh!
Vỏ cam vỡ vụn, nước cam bắn ra, chảy tràn xuống lòng bàn tay, quyện vào máu từ những vết cắt nhỏ. Ta không cảm thấy đau. Cơn đau duy nhất trong ta là nỗi uất ức đang cháy bùng lên dữ dội.
Ta nhìn xuống lòng bàn tay, từng giọt nước cam thấm vào da thịt, nhớp nháp, nóng bỏng. Nó có khác gì giọt máu của dân ta nếu để giặc tràn vào? Không, ta không thể đứng yên. Ta sẽ không để bản thân trở thành kẻ vô dụng. Nếu không thể vào hội nghị, ta sẽ tự đứng lên, sẽ tự tập hợp quân đội của riêng mình!
Và ta đã làm như vậy.
Trở về phủ, ta chiêu mộ tráng sĩ khắp nơi, dựng cờ khởi nghĩa. Hơn một nghìn người tụ hội dưới ngọn cờ của ta, mắt sáng rực lòng trung nghĩa. Để ghi nhớ khoảnh khắc trái tim ta bùng cháy, ta cho người thêu lên lá cờ sáu chữ vàng:
“Phá cường địch, báo hoàng ân.”
Cũng như quả cam trong tay ta ngày hôm đó – dù bị bóp nát, nhưng tinh thần của ta không thể vỡ vụn. Nó chỉ càng thêm mạnh mẽ, càng thêm quyết tâm. Và khi ra trận, ta nguyện lấy máu mình để tô thắm thêm cho lá cờ ấy, để nước Nam không bao giờ bị giặc phương Bắc khuất phục!
Mẫu 4
Ta siết chặt dây cương, ánh mắt rực lên như ngọn lửa cháy giữa trời đông lạnh lẽo. Trước mặt ta, bến Bình Than tấp nập những bóng áo giáp sắt, những bậc đại thần, tướng lĩnh uy nghiêm lần lượt tiến vào hội nghị. Lòng ta sục sôi. Ta cũng là dòng dõi nhà Trần, cũng mang trong tim lời thề trung hiếu với giang sơn. Vậy cớ gì ta phải đứng ngoài, lặng lẽ nhìn người khác bàn mưu tính kế chống giặc?
Ta hít một hơi thật sâu, bước tới. Nhưng…
– “Quốc công thứ lỗi, ngài còn nhỏ, không thể tham dự đại sự.”
Nhỏ? Nhỏ thì sao? Giặc ngoại bang nào phân biệt lớn nhỏ khi chúng xâm chiếm quê hương ta? Máu dân ta đổ, thành quách tan hoang, khi ấy có ai còn hỏi tuổi tác?
Lòng ta tức tối, bàn tay run lên. Ta cúi nhìn xuống, trong tay là một quả cam tròn trịa. Những đầu ngón tay ta siết chặt, móng tay bấu vào vỏ cam sần sùi. Từng thớ thịt bên trong rạn vỡ, nước cam tràn ra dính nhớp vào lòng bàn tay ta. Nhưng ta không quan tâm. Cái đau này đâu thể so sánh với nỗi uất hận đang thiêu đốt tâm can ta lúc này.
Quả cam nát vụn, nhưng chí khí của ta không thể bị bóp nghẹt.
Không chờ ai ban lệnh, ta quay ngựa, phi thẳng về phủ. Nếu ta không được ngồi trong hội nghị, thì ta sẽ tự tạo ra con đường cho mình! Chỉ trong vài ngày, ta chiêu mộ hơn một nghìn tráng sĩ, luyện tập ngày đêm, chuẩn bị vũ khí. Ta cho người thêu lên lá cờ sáu chữ vàng:
"Phá cường địch, báo hoàng ân."
Ngày ra trận, gió thổi phần phật, cuốn tung mái tóc ta, làm rung động lá cờ trên tay. Máu nóng trong ta sôi trào. Lòng ta thề – nếu phải hy sinh, ta sẽ nhuộm đỏ lá cờ này bằng chính giọt máu của mình, để Đại Việt mãi mãi không cúi đầu trước ngoại bang!
Mẫu 5
Nước sông Bình Than lững lờ trôi, phản chiếu bóng những cánh buồm giương cao. Trời buổi sớm xanh ngắt, nhưng lòng ta lại chất đầy bão tố.
Hội nghị Bình Than diễn ra – nơi bàn mưu đánh giặc, nơi định đoạt vận mệnh nước Nam. Ta đã đợi ngày này từ lâu. Trong ta, máu anh hùng nhà Trần cuộn chảy, nguyện dâng thân mình cho giang sơn xã tắc. Nhưng khi ta vừa bước đến cổng…
– “Quốc công còn nhỏ, xin lui về!”
Ta sững lại. Cả người cứng đờ.
Nhỏ ư? Vì nhỏ mà không được phép lo cho nước nhà? Vì nhỏ mà không thể cầm gươm ra trận, sát cánh cùng các bậc anh hùng?
Ta cúi đầu, ánh mắt chạm vào quả cam trong tay. Trong khoảnh khắc, cơn giận trào dâng, ta siết chặt tay, từng ngón tay run lên, siết chặt hơn… mạnh hơn…
“Rắc!”
Vỏ cam vỡ nát. Từng giọt nước cam chảy xuống, lẫn với máu rịn ra từ lòng bàn tay ta. Nhưng ta chẳng hề cảm thấy đau. Chỉ có một nỗi đau lớn hơn – nỗi đau của kẻ bất lực khi đất nước cần mà không thể góp sức.
Mắt ta nóng lên. Nhưng không! Ta không thể khóc!
Ta sẽ hành động!
Về đến phủ, ta lập tức chiêu mộ binh sĩ. Những thanh niên trai tráng đồng lòng đứng lên, mắt sáng ngời như những vì sao giữa đêm tối. Trên cờ, ta cho thêu sáu chữ vàng:
“Phá cường địch, báo hoàng ân.”
Nếu tổ quốc cần máu ta, ta nguyện dâng! Nếu non sông cần xương ta, ta sẵn sàng hy sinh! Ngày ra trận, ta sẽ không ngã xuống như một đứa trẻ bị bỏ lại, mà sẽ chiến đấu như một chiến binh, để đất nước này mãi mãi trường tồn!
Lưu ý: Nội dung viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến một nhân vật lịch sử Trần Quốc Toản chỉ mang tính chất tham khảo!
Top 5 viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến một nhân vật lịch sử Trần Quốc Toản? (Hình từ Internet)
Học sinh lớp 7 phải rèn luyện trong kì nghỉ hè khi nào?
Tại Điều 13 Thông tư 22/2021/TT-BGDĐT có quy định như sau:
Rèn luyện trong kì nghỉ hè
1. Học sinh có kết quả rèn luyện cả năm học được đánh giá mức Chưa đạt thì phải rèn luyện trong kì nghỉ hè.
2. Hình thức rèn luyện trong kì nghỉ hè do Hiệu trưởng quy định.
3. Căn cứ vào hình thức rèn luyện trong kì nghỉ hè, giáo viên chủ nhiệm giao nhiệm vụ rèn luyện trong kì nghỉ hè cho học sinh và thông báo đến cha mẹ học sinh. Cuối kì nghỉ hè, nếu nhiệm vụ rèn luyện được giáo viên chủ nhiệm đánh giá đã hoàn thành (có báo cáo về quá trình và kết quả thực hiện nhiệm vụ rèn luyện có chữ kí xác nhận của cha mẹ học sinh) thì giáo viên chủ nhiệm đề nghị Hiệu trưởng cho đánh giá lại kết quả rèn luyện cả năm học của học sinh. Kết quả đánh giá lại được sử dụng thay thế cho kết quả rèn luyện cả năm học để xét lên lớp theo quy định tại Điều 12 Thông tư này.
Như vậy, học sinh lớp 7 phải rèn luyện trong kì nghỉ hè khi có kết quả rèn luyện cả năm học được đánh giá mức Chưa đạt.
Học sinh lớp 7 được khen thưởng học sinh giỏi khi nào?
Theo Điều 15 Thông tư 22/2021/TT-BGDĐT có quy định cuối năm học, học sinh lớp 7 được khen thưởng học sinh giỏi nếu đáp ứng điều kiện như sau:
- Có kết quả rèn luyện cả năm học được đánh giá mức Tốt
- Kết quả học tập cả năm học được đánh giá mức Tốt.










- Viết đoạn văn tả hoa của một cây hoa em thích có hình ảnh so sánh hoặc nhân hóa lớp 4?
- Top 7 mẫu viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Mây và Sóng? Học sinh lớp 7 nghỉ học bao nhiêu buổi thì không được lên lớp?
- Soạn văn bài Quang Trung đại phá quân Thanh?
- Viết đoạn văn thể hiện tình cảm, cảm xúc về một câu chuyện lớp 5?
- Viết bài văn kể lại sự việc có thật liên quan đến một nhân vật lịch sử ngắn gọn?
- Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Cây khế lớp 6?
- Toàn văn đặc xá 2025 Quyết định 266 2025 QĐ CTN?
- Kể lại một sự việc có thật liên quan đến một nhân vật lịch sử?
- Top 10 viết bài văn kể lại một nhân vật lịch sử?
- 10+ đoạn văn nêu lí do em yêu thích một câu chuyện về tình yêu thương hoặc lòng biết ơn ngắn gọn, hay nhất?